ĐỒNG CẢM, CHIA SẺ VỚI BỆNH NHÂN HIV/AIDS

22/08/2019 0 Bình luận

Một người bất kỳ nào đó sẽ không thể thông cảm và sẻ chia với bệnh nhân HIV/AIDS ngay từ lần tiếp xúc với bệnh này, đó là điều chắc chắn. Chẳng thế mà có những gia đình còn hắt hủi chính người thân ruột thịt của mình khi biết họ không may nhiễm HIV, chứ đừng nói đến thái độ của người dưng nước lã. Tuy nhiên, qua thời gian, cùng năm tháng, sẽ có rất nhiều người biết cảm thông, lắng nghe và đồng cảm với họ.

Một câu chuyện nhỏ thế này thôi. Có một cô gái đã khoảng gần 50 tuổi, một ngày nọ cô phát hiện mình bị AIDS, nhiễm Toxoplasma não, cô ở một mình với mẹ già tại một vùng quê nghèo, có một chị gái đang sống ở TPHCM. Khi mới đón nhận tin này, ai mà chẳng sốc, cả gia đình choáng váng và tình trạng cô gái nặng đến mức tưởng chừng chỉ còn sống được vài tuần. Rất nhanh sau đó, người chị gái bay từ Sài Gòn về quê và quyết tâm đưa em mình đi khắp mọi nơi để chạy chữa. Từ viện lớn đến nhỏ, từ thành phố đến núi cao, ở đâu có thuốc hay là người chị lại đưa em đến đó. Sau rất nhiều gian nan, cô em gái đã dần khỏe mạnh, cô đã có niềm tin hơn vào cuộc sống và bây giờ cô ấy xác định mình phải sống làm sao để không phụ lòng của gia đình, đặc biệt là người chị gái mà giờ đây như là người mẹ thứ 2 của cô vậy. Nếu không có người chị ấy, chắc chắn cô gái này đã nằm yên dưới đất sâu từ lâu lắm rồi. Sự đồng cảm và sẻ chia trước hết là đến từ chính người thân và gia đình chứ không phải ở đâu xa xôi, ở một nơi nào đó khó kiếm tìm.

Cô gái ấy đang phải điều trị bằng thuốc ARV phác đồ bậc 2 mà lại không có bảo hiểm y tế nên một tháng chi phí khá cao, khi biết vậy tôi đã giảm giá tiền thuốc xuống để cố gắng chia sẻ phần nào với hoàn cảnh gia đình. Đến lượt chú xe ôm mà tôi hay nhờ giao thuốc, khi biết hoàn cảnh vậy, chú cũng giảm tiền phí ship xuống còn một nửa. Tức là, ở một khía cạnh nào đó, dù ít hay nhiều thì sự cảm thông, chia sẻ của mọi người là có và thực sự là có. Tất nhiên nhiều người có thể nghĩ là chẳng đáng là bao, nhưng nhiều lần giúp nhỏ nhoi sẽ không còn là nhỏ, một người nghèo khó kiếm ăn từng bữa mà vẫn sẵn sàng chia cho bạn một bát cơm thì bạn còn cần sự chia sẻ nào lớn hơn.

Nói rộng ra thì xã hội bây giờ cũng đang cố gắng giúp đỡ những người HIV/AIDS, ví dụ như tuyền truyền giáo dục giảm sự kỳ thị, phân biệt đối xử với bệnh nhân HIV, quy định thành luật về việc người nhiễm HIV được giữ kín thông tin tuyệt đối, không cần cung cấp tình trạng bệnh cho bất kỳ ai nếu mình không muốn, hay như chương trình cấp phát thuốc ARV theo bảo hiểm y tế giúp giảm gánh nặng chi phí rất nhiều...

Tất nhiên, vẫn phải nhìn thẳng vào vấn đề: sự kỳ thị và phân biệt đối xử với bệnh nhân HIV/AIDS vẫn còn cao và phổ biến hơn rất nhiều so với sự cảm thông và sẻ chia, nhưng không phải là không có những con người ở bên bạn, động viên bạn, có cái nhìn thiện cảm và sẵn sàng giúp đỡ những mảnh đời bất hạnh như bạn đang trải qua.

Tags :

HIV/AIDS Sức khỏe Tin tức

BÌNH LUẬN:
popup

Số lượng:

Tổng tiền: